Một trong những quán nhỏ đó có tên là Diễm Xưa nằm cách trung tâm Đà Lạt chừng 5 cây số. Khách đến quán này thường ấn tượng với một cô ca sỹ tên Khánh Tâm, người có một giọng hát liêu trai mà có lần, nhạc sỹ Nguyễn Thuỵ Kha từng nhận xét: “Khánh Tâm có giọng ca rất Khánh Ly mà không phải Khánh Ly, như Lệ Thu mà không phải Lệ Thu”. Ca sỹ Khánh Tâm có nhiều nét giống như Khánh Ly, như cùng lứa tuổi, cùng di cư từ Bắc vào Nam khi còn nhỏ, cùng sống ở Đà Lạt, cùng có chất giọng khàn khàn ma mị, cùng bắt đầu đi hát ở Đà Lạt từ cuối thập kỷ 60. Có điều khác là sau khi thành công với nhạc Trịnh, Khánh Ly rời phố hoa để về Sài Gòn, còn Khánh Tâm vẫn ở lại Đà Lạt, vẫn chung thủy với cái quán nho nhỏ để hằng đêm thả hồn vào giai điệu của Trịnh. Nơi Diễm Xưa gần như không còn giới hạn bởi ca sỹ hay khách nghe. Mọi người quây quần trong không gian nhỏ hẹp đầy ấm cúng, cùng chia sẻ với nhau niềm đam mê với Trịnh. Và ca sỹ không chỉ hát mà còn như là một MC không chuyên, cùng trò chuyện tâm tình với khách về Trịnh. Họ hát không phải để phô diễn giọng hay kỹ thuật mà chỉ như một lời tự sự, một chút chia sẻ, cảm thông. Và người nghe cũng trầm mặc trong không khí hư ảo, tĩnh lặng để cho từng lời ca như ru, như quyện vào không khí se lạnh của xứ Đà Lạt.
Ca sỹ K’Rao, một ca sỹ thường hát tại quán, chia sẻ: “Tôi đã có một công việc khác ổn định nhưng hằng đêm tôi vẫn đến nơi đây để hát. Tôi yêu nhạc Trịnh vì những lời ca luôn sâu lắng, luôn làm ấm lòng người”. Còn nữ ca sỹ Phương Hồng, một giáo viên chuyên hát nhạc Trịnh, nói rằng, mỗi giai điệu, lời ca trong nhạc Trịnh đều có một nỗi niềm, sự trăn trở. “Tôi yêu nhạc Trịnh, nhạc Trịnh đã là đời sống thứ 2 của tôi và muốn đem tình yêu đó chia sẻ cho mọi người, tìm sự đồng điệu của mọi người”, chị tâm sự.
Một góc Trịnh khác là quán cà phê Cung Tơ Chiều. Nằm heo hút trên con đường nhỏ gần dinh Bảo Đại, Cung Tơ Chiều cũng có nét tương tự Diễm Xưa bởi sự cổ kính, trầm lặng. Chủ quán Cung Tơ Chiều thường ôm đàn hát. Mỗi đêm chị chỉ hát 5 bài, không nhiều hơn dù khách có yêu cầu. Chị hát mà như không phải hát, mà chỉ là những tự sự như được thể hiện qua từng lời của Trịnh.
Theo Tiền Phong