Chiến thắng của tuyển Việt Nam tại AFF Cup vừa rồi đã để lại trong lòng người hâm mộ quá nhiều cảm xúc. Khoảnh khắc thủ thành Đặng Văn Lâm òa khóc như một đứa trẻ rồi ôm hôn chiếc khung thành dường như là một trong những giây phút đáng nhớ nhất sau trận đấu. Đó là cảm xúc của một người con mang nữa dòng máu Việt nhưng luôn hướng về và khát khao cống hiến cho quốc gia.
Bên cạnh đó, một khoảnh khắc khác cũng xúc động không kém chính là việc “lão tướng” Anh Đức dáo dác tìm mẹ trên khán đài trong giây phút vinh quang. Nhiều người hâm mộ bóng đá đã không kìm được những giọt nước mắt chất chứa khi vô tình xem hình ảnh này.
Và thứ tình cảm thiêng liêng ấy đã là nguồn cảm hứng để nhà thơ Nồng Nàn Phố (Phạm Thiên Ý) chấp bút viết nên bài thơ nắng thôi, nhưng lắng động và hàm chứa vô vàn cảm xúc mãnh liệt.
“MẸ ĐÂU? MẸ ĐÂU?…
(Tặng Anh Đức và đồng đội)
Mẹ ơi… trưởng thành gần nửa đời người
Hôm nay tự hào mang vinh quang về tặng mẹ
Đây là những người anh em… họ đã tột cùng kiên cường mạnh mẽ
Chiến đấu vì màu cờ sắc áo cùng con
Mai trở về nhà cho thỏa chờ đợi mỏi mòn
Dẫu thành anh hùng tụi con vẫn là thằng trẻ ranh thương cha nhớ mẹ
Vẫn là đứa nhem nhuốc luống cày thèm canh cua nấu khế
Thèm nằm thênh thang ngoài hiên ngắm gió véo hoa cười
Biết cảm ơn mẹ cha bao nhiêu cho đủ trời ơi
Phải tạ ơn quê hương, nước non, đồng bào bao lâu mới phải
Nhìn mắt mẹ long lanh nhìn dòng người rực màu lửa cháy
Bao hùng dũng chiến binh trong con mềm yếu đến buồn cười!
Ngày mai lại xin trở về với cuộc sống bình thường thôi
Con chẳng dám làm anh hùng trong mắt mẹ
Chỉ xin bé nhỏ làm con chim sẻ
Đậu ngay trước hiên ngắm mẹ thái rau bầu
Mang huy chương về đặt vào tay mẹ và chẳng muốn đi đâu
Xin lười biếng nốt hôm nay ngày mai đồng đội cùng con lại tiếp tục tập luyện
Máu mồ hôi nước mắt tụi con dành rất nhiều cho trận chiến
Mà chưa một lần… dành riêng cho mẹ… mẹ ơi!
Trưởng thành gần nửa đời người
Nay vinh dự cho con mang thằng anh hùng về trả mẹ!”
Nhà thơ Nống Nàn Phố – Phạm Thiên Ý.
Trong những khoảnh khắc thiêng liêng, vinh quang nhất của đời người, chắc hẳn chúng ta, cũng như Anh Đức luôn nhớ về mẹ, người phụ nữ tảo tần, hy sinh cho chúng ta tất cả những gì tốt nhất. Để một mai, khi trưởng thành vinh quang, con xin đem tất thảy về tặng cho mẹ!
Bên cạnh bài thơ Mẹ đâu mẹ đâu, Nồng Nàn Phố còn sáng tác rất nhiều bài để tặng đội tuyển Việt Nam như Gửi các cầu thủ của mẹ, Thế giới nói gì về em?
“THẾ GIỚI NÓI GÌ VỀ EM?
(Tặng Chinh)
Thế giới nói gì về em nào có nghĩa lý gì
Loài người thường vẫn quen sống thay đời kẻ khác
Bài ca là của các em… hãy cứ hồn nhiên hát
Mặc miệng lưỡi chê bai phán xét khinh thường
Hãy là cậu lính chì quả cảm mẹ cha thương
Đời chẳng cần sợ gì ngoài giọt nước mắt của những người yêu dấu
Ngày trở về lại bình yên nằm trước hiên ngó mồng tơi ngoài giậu
Mẹ hái nấu canh cua đãi đứa trẻ anh hùng
Các em vẫn mãi mãi là những chiến binh
Trên chiến trường Thường Châu trắng một trời tuyết lạnh
Ai quên cứ quên, ai vô tâm cứ vô tâm… vẫn còn mẹ cha canh cánh
Máu các em từng rỏ thẫm xứ người!
Thế giới ngoài kia đáng sợ lắm các em ơi…
Người ta có thể giết nhau vì bạc tiền, lợi danh, quyền quý
Người đời vốn bạc ác cả trong suy nghĩ
Họ ngán gì làm đau các em?
Kiên cường lên vì chốn quê nhà còn có mẹ hiền
Dậu cúc tần vẫn ngóng bàn chân em ghi thêm trang sử mới
Dông bão chí làm trai còn ở phía xa chờ các em tới
Thì chấp gì những kẻ giỏi múa mép trên đời
Trận chiến này đâu phải cuối cùng các em ơi
Đừng phung phí sức lực cho những người vô nghĩa
Hát vang bài quốc ca gửi về tặng cha tặng mẹ
Tặng bát canh cua trong vung bếp quê nghèo
Con đường các em đi còn lắm gập ghềnh cheo leo
Hãy cười tươi lên đừng sợ!”