Trương lão gia, người đàn ông nức tiếng giàu có trong vùng. Ông có đến bốn bà vợ. Mỗi bà sinh cho ông một đứa con trai. Trước khi mất, ông quyết định giao lại toàn bộ cơ ngơi Trương gia cho Trung Điền, con trai thứ ba quản lý.
Cậu ba Trung Điền trong mắt mọi người là người nghiêm khắc, chính trực, tốt bụng, đặc biệt là rất giỏi tính toán trong kinh doanh. Ngay khi tiếp nhận quản lý công việc làm ăn của nhà họ Trương, Trung Điền đã chứng minh cho cả nhà
Khác với cậu ba, cậu hai Phong Điền lại là kẻ cạn nghĩ, suốt ngày chỉ biết đam mê tửu sắc. Chính vì lẽ đó nên dù là con trai trưởng nhưng Phong Điền không được quản lý bất cứ tài sản cũng như nhúng tay vào công việc làm ăn của gia đình.
Điều này khiến cậu ta và bà Cả, mẹ cậu vô cùng uất ức. Không thể đặt hy vọng gì vào đứa con trai bất tài vô dụng, bà Cả chỉ còn biết quay sang hối thúc con dâu phải sớm sinh quý tử để có thể được chia thêm một phần gia tài theo di chúc của lão gia để lại.
Về phần Phúc Điền, cậu tư của Trương gia vốn là người hiền lành, nhút nhát do quen nếp rèn của mẹ từ nhỏ là phải biết nhẫn nhịn các anh để được sống bình yên. Để làm theo di nguyện của chồng, bà Tư quyết định gửi Phúc Điền sang theo học chỗ thầy Nhân. Mục đích là muốn sau này danh đề bảng hổ làm rạng danh Trương gia.
Riêng cậu út Bảo Điền vốn là đứa trẻ bệnh tật èo uột. Bà Năm mẹ cậu nghe lời thầy bói nên cưới vợ cho cậu dù con trai chỉ mới là đứa trẻ ăn chưa no lo chưa tới.
Người vợ ấy chính là Nụ, cô gái nghèo trót thọ ơn cứu mạng từ cậu Út. Không ai có thể ngờ rằng quyết định mù quáng của bà Năm lại chính là một trong những nguyên nhân đẩy Trương gia rơi vào thảm kịch…
Trong bữa cơm gia đình, khi mọi người tề tựu đông đủ, Trung Điền thông báo với cả nhà chuyện anh mới thu mua một lò lu, khuếch trương thêm công việc kinh doanh, làm ăn của nhà họ Trương.
Bà Ba mẹ anh rất “nở mũi” vì tự hào con trai bà là người trụ cột, khéo quán xuyến công việc làm ăn của cả nhà, không phụ lòng tin và sự phó thác của cha trước khi mất.
Tuy nhiên, bà Cả, bà Năm khi nghe tin này ngoài mặt giả lả vui mừng nhưng thực chất trong lòng đang rất tị hiềm. Phong Điền từ lâu vốn chướng mắt em trai chuyện được cha giao phó hết công việc làm ăn nên đã cố tình xóc xiểm thay vì chúc mừng Trung Điền. Cậu còn cảnh báo em trai chuyện có thể bị phá sản vì cố mở rộng công việc vượt ngoài khả năng kinh doanh xưa nay của gia đình.
Nghe cậu Hai cố ý đá xéo con mình, bà Ba lên tiếng mỉa mai phong Điền là kẻ vô dụng. Điều này khiến Bà Cả phải lên tiếng giáo huấn bà Ba vuốt mặt không nể mũi. Nhận thấy không khí gia đình bắt đầu căng thẳng, bà Tư ra mặt giãn hòa.
Trong khi đó, ở làng Mộc, với tư cách là bạn thân, Ái Nhi xa gần cảnh báo Phúc Điền nên tránh xa cô Dần khi biết cô ấy có cảm tình đặc biệt với anh. Cậu Tư nhà họ Trương dù không biết thân phận thật của Ái Nhi và tấm chân tình cô dành cho mình nhưng vẫn nghe theo lời khuyên của cô bởi anh không muốn người “đệ” thân thiết phải buồn lòng.
Trong lúc Phúc Điền và Ái Nhi vui vẻ bên nhau thì ở nhà họ Trương Nụ lại thơ thẩn nhớ về Cậu Tư và thầm mong cậu sớm quay về. Bởi, trong Trương gia ngoài cậu ấy ra không ai đối xử tốt với một đứa hầu như cô.
Biết rõ Ái Nhi có tình cảm với Phúc Điền, cô hầu gái nhà họ Ngô đã khuyên Nhi tiểu thư nên sớm quay về trước khi để lộ thân phận. Tuy nhiên với tính cách ương bướng, Ái Nhi đã bỏ ngoài tai lời khuyên ấy…
Mời quí khán giả đón xem diễn biến tiếp theo của bộ phim Việt Nam: “Nghiệp sinh tử. p.2” lúc 20h từ thứ Hai đến thứ Bảy trên THVL1.