Ông Năm đề nghị Khang ra Tết qua nhà Kiều dạm ngõ, Khang không chịu, ông Năm đòi chết cho Khang vừa lòng. Trước lúc đi dạm hỏi, Phúc vẫn cố xin ông Năm cho Khang thêm thời gian tìm hiểu nhưng ông không chịu, cứ nhắc lại chuyện này xưa không yêu vẫn có thể ăn đời ở kiếp rồi hối thúc hai đứa con đi lẹ dù Khang tỏ rõ sự đau khổ. Trên đường đi Khang than thở chuyện cưới người không thương mình nhưng ông Năm chẳng mảy may để ý cho đến khi bất ngờ chạm mặt chị em An
Liễu chúc mừng Kiều vì đã có thể đường đường chính chính trong mối quan hệ với Khang. Bà Thu nghe chuyện, quay sang cảm thấy tội nghiệp cho một cô gái tốt như An. Khi được hỏi có tính toán gì để tách Nam và An, Liễu cho rằng mình sẽ bằng mọi giá để hai người đó không đến được với nhau. Kiều lo lắng nếu điều đó xảy ra thì An sẽ quay về bên Khang, quyết định phải xúc tiến chuyện cưới Khang càng sớm càng tốt. Kiều tuy ngoài mặt hứa hẹn nhưng lòng thầm khẳng định sẽ không giúp Liễu nếu chưa cưới được Khang
Càng gần ngày giao hàng, công việc càng khẩn trương, mọi người ở xưởng cùng nhau tăng ca nên mâm cơm tối chỉ còn mẹ con bà Tám Điệu. Thấy cháu nội hỏi mẹ, bà Tám càng có cớ trách Xuân đi làm về trễ, ham việc nên bỏ bê nhà cửa. Dù Xuân biết ý xin lỗi nhưng bà Tám vẫn trách móc nặng lời, kiên quyết yêu cầu Xuân bỏ việc, về nhà làm đúng bổn phận
Ở tập 22, Xuân mua con gà mái dầu của người đàn ông ở dọc đường, xách về khoe với Lộc là mua tẩm bổ cho tía, bà Tám nghe thấy thì phật ý vì Xuân sống ở nhà chồng mà suốt ngày lo chuyện bên nhà tía ruột. Để rồi khi Lộc đang khoe với ông Sáu chuyện Xuân mua con gà mái dầu tẩm bổ cho ông thì ở nhà, bà Tám cố tình rủ Chanh làm thịt nó. Do đó, khi ông Sáu đi qua lấy con gà thì thấy cảnh bà Tám với Chanh đã hoá kiếp cho nó với vẻ mặt của người chỉ vô tình chứ không cố ý nên càng tức giận.
Thấy bà Tám bị ông Sáu trách móc, Chanh hùa với bà trách ông Sáu chấp nhặt với phụ nữ nên bị ông Sáu chửi luôn. Ông Sáu sau trù ẻo bà Tám ăn gà mắc nghẹn xong thì hí hửng bỏ về
Ông Sáu gọi báo cho Xuân biết chuyện con gà, Xuân tức làm ầm lên trước mặt An, gọi điện trách Lộc đã không trông coi nó cẩn thận. An ra sức khuyên Xuân bình tĩnh, bỏ qua nhưng Xuân không dằn được, lập tức chạy về làm cho ra lẽ. Lần này thì Bà Tám thừa nhận là mình cố tình làm thịt con gà, mục đích cho Xuân chừa cái tội chỉ biết coi trọng bên nhà tía ruột. Hai bên cãi nhau, bà Tám nói sẽ bỏ đi cho mấy đứa con vừa lòng hả dạ
Lộc chủ động xin lỗi tía vợ chuyện con gà. Ông Sáu trách bà Tám ăn hiếp con mình trong khi Lộc nhu nhược không bênh vực vợ. Lộc năn nỉ, hứa hẹn sẽ cố gắng hơn, rủ ông Sáu qua quán nói chuyện. Trong khi đó, Chanh cũng đang an ủi bà Tám, hứa hẹn sẽ đả thông tư tưởng của Lộc, coi trọng cha mẹ hơn bởi vì vợ muốn bao nhiêu mà không được. Bà Tám nghe thấy thì mát ruột, nói vì thương cháu nội nếu không sẽ không bao giờ chấp nhận Xuân. Ông Sáu qua quán nghe thấy thì mắng từ bà Tám tới Chanh, nói mình sai lầm khi thời trẻ yêu bà Tám, đau khổ khi bà đi lấy chồng, rồi còn gả con gái cho Lộc, và bây giờ còn ngồi đây mànhìn mặt bà Tám. Đổi lại, bà Tám trách ông không nhún nhường mình, tuyên bố sẽ đối đầu tới cùng với ông Sáu, bất chấp hậu quả là vợ chồng Lộc phải ly dị. Thấy tình thế quá mức căng thẳng, Lộc quỳ xuống năn nỉ, nói vợ chồng anh đã quá khổ sở trong mối quan hệ không hề khoan nhượng của người lớn
Thoa đề nghị Xuân theo mình đi làm để kiếm tiền lo cho gia đình, theo đó Xuân chỉ cần đưa tiền cho cô ta là có thể nhàn hạ thu tiền lời cao mỗi tháng. Xuân phân vân vì phải bỏ ra số tiền lớn nhưng Thoa ngọt ngào hứa hẹn khiến Xuân bắt đầu dao động.
Chanh mua áo mới cho bà Tám, vừa tặng vừa khen ngợi nên bà Tám càng thích, cảm thấy Chanh luôn dành mọi điều tốt đẹp cho mình và so sánh với con dâu. Xuân nghe được nên tủi thân. Về nhà, vừa ngó sơ qua là Lộc hiểu ngay tình hình nên an ủi Xuân rồi vô nói chuyện với bà Tám. Chanh trách Lộc bênh vợ khiến má buồn còn Lộc nói Chanh mặt dày khi chửi hoài mà vẫn cứ cố tình xen vào chuyện gia đình người khác. Bà Tám vì bênh Chanh nên chửi luôn con trai. Xuân cho rằng chính vì mình không kiếm được nhiều tiền nên mới bị coi thường, nhớ tới lời đề nghị của Thoa, quyết định gom hết số tiền đang có trong tay và gọi cho cô ta.