Ông Năm bộc bạch sở dĩ phải nói ra chuyện ngày xưa là vì muốn ông Sáu và bà Tám tới với nhau, còn trái tim ông bây giờ chỉ có bà Thu nhưng bà không cần thì cũng đành.
Thấy Xuân kịch liệt lên án chuyện tình của tía ruột và má chồng, Nam phân tích cho Xuân thấy ông Sáu dù đủ con đủ cháu nhưng vẫn cần hạnh phúc riêng tư tuổi xế chiều nhưng cô khăng khăng không chịu!
Bà Thu chắc chắn với Xuân là ông Sáu và bà Tám đang có mối quan hệ trên mức bình thường!
Trưa nắng, ông Năm qua rủ ông Sáu đi thăm bà Tám. Ông Sáu muốn đi nhưng lòng chưa bỏ qua được nên vẫn còn phân vân. Ông Năm dọa mãi chuyện bà Tám giờ như đèn treo trước gió nên rồi cũng đi . Hai ông già vừa đi vừa bàn chuyện, ông Sáu vẫn thấy khó tin nhưng lại nghĩ Lộc không thể đem tính mạng má mình ra đùa giỡn.
Tính và Phú lợi dụng đêm khuya qua đốt kho hàng của An nhưng vừa tạt xăng thì bị Khang phát hiện, truy hô kịp thời. Thất bại nhưng Tính vẫn đòi tiền công, Liễu không chịu trả thì hắn âm thầm ghi thù.
Giúp nhà ông Năm chuẩn bị đám giỗ, Liễu liên tục than mệt, thắc mắc sao gia đình không mướn dịch vụ đi cho khỏe thì được ông Năm giải thích rằng tự nấu sẽ thêm phần ấm cúng. Không đồng tình, Liễu liên tục chê bai họ tự rước cực vào thân khiến Khang tức vì Liễu làm ít mà than thì nhiều.
Liễu than thở với Chanh chuyện Tính đến tận nhà tìm mình, bị ông Năm bắt gặp và có thể sinh lòng nghi ngờ, dù vậy Liễu vẫn yên tâm vì ông Năm vẫn chỉ có thể nghi mà không có bằng chứng. Nhưng Liễu đâu ngờ trong lúc đó, ông Năm đang ngụy trang ngồi kế bên để hiểu ra mọi chuyện và cảm thấy Liễu càng ngày càng ghê gớm.
Ông Bảy, ông Năm cãi nhau, bà Tám phân tích lý lẽ nhưng vẫn cãi. Tức giận, bà Tám mắng cả 2 vì làm loạn quán nước của mình.
Khang vừa khẳng định là không sợ thế lực nào nhưng thoáng thấy bóng ông Sáu là vội vàng bỏ chạy. Ông Sáu quay sang trách hai đứa con gái vì đã để Khang vô sân, cấm từ nay không được bước qua khỏi cổng.
Bọn đòi nợ kéo qua nhà ông Sáu làm rần rần, bọn chúng đòi đập phá nên ông Sáu vác dao ra hăm dọa. Vì ông Sáu làm dữ nên bọn chúng bỏ về. Dù vậy ông Sáu vẫn cho đây không phải là giải pháp lâu dài, cản được lần không cản được khác. Không có tiền trả nợ nhưng ông Sáu quyết định có tiền cũng không trả vì như vậy là tiếp tay bọn cho vay nặng lãi, đề nghị Lộc phải báo công an
Vì Kiều đang mang thai, ông Năm mang theo niềm tự hào sắp có cháu nội mà chọc ghẹo ông Sáu – điều mà người sinh hai cô con gái như ông Sáu không thể nào có được. Đổi lại ông Sáu bóng gió chuyện con trai ông Năm chỉ “đổ vỏ” cho người khác mà thôi. An nghe được thì vội ra kéo ông Sáu vô nhà vì cô không muốn ông Sáu dùng bí mật đó để đáp trả ông bạn già.
Lộc kể cho bà Tám và Xuân chuyện bắt quả tang Chanh hợp tác với hai lái buôn giả mạo Bà Tám vẫn chưa thể tin một cô gái trông có vẻ hiền lành như Chanh lại đi lừa đảo người khác như vậy. Sự việc khiến bà Tám chạnh lòng khi từng tuổi này vẫn còn nhìn lầm người và hối hận vì đã không nghe lời con cái.
Vợ chồng Xuân qua nhà ông Sáu chúc Tết, cả nhà quây quần vui vẻ. Thấy Khang ở nhà ngóng qua, ông Năm lại khuyên con trai từ bỏ vì An đã có người khác.
Dù đã được ông Sáu giải thích tận tường ý nghĩa của mâm ngũ quả, về niềm tin được xây dựng và gửi gắm từ tên gọi của từng loại trái cây nhưng bà Thu vẫn phạm sai lầm khi tự ý đi mua sầu riêng về để ăn Tết.
Liễu hí hửng vì mua được trái cây ngon chưng Tết nhưng trái nào ông Năm cũng phản đối vì tên gọi không may mắn. Liễu chê ông mê tín vô căn cứ nhưng ông Năm không bận tâm, kêu Khang đi hái đu đủ nhưng vườn nhà đã hết. Phúc đề nghị qua nhà ông Sáu xin, ông Năm sĩ diện nên không chịu. Hết cách, ông Năm kêu con trai út đi ăn trộm.
Xuân hỏi mượn tiền An nhưng cô không có, An đề nghị mượn ông Sáu nhưng Xuân nhất quyết không chịu và cấm An tiết lộ chuyện cô đang cần tiền.
Theo lời Tính, Chanh lợi dụng việc biếu quà Tết để qua thăm bà Tám. Chanh ca ngợi một loại trà mới rồi đề nghị sẽ pha cho bà Tám uống thử. Thấy Chanh nhiệt tình, bà Tám càng thương cô bởi Chanh vẫn quá quan tâm dù bà đã giữ khoảng cách. Chanh vô bếp, không pha trà mà pha gói thuốc đã chuẩn bị sẵn rồi mời bà Tám uống.
Bà Tám với sự hỗ trợ của ông Năm và ông Bảy đã quyết định qua nhà xin lỗi ông Sáu. Bà Tám chủ động xuống nước, tự nhận hết lỗi về phần mình đồng thời nhấn mạnh nguyên nhân chủ yếu là vì đứa cháu sắp chào đời. Bên cạnh đó, Lộc cũng hứa hẹn sẽ bảo vệ vợ con tốt hơn.
Bị phỗng tay trên, ông Năm trách móc không thôi chuyện Khang vì tình riêng mà những nhường cây mai cho ông Sáu, khẳng định chỉ cần ông còn sống thì Khang đừng hòng cưới An. Chưa hả dạ, ông Năm tiếp tục qua nhà ông Sáu trách móc vụ cây mai, nhưng đang mắng chửi ngon trớn thì bị ông Sáu tạt nước, phải bỏ về.
Uất ức vì bị vu tội ăn cắp, Xuân nhanh chóng thu xếp đồ đạc, nhất quyết dọn về nhà tía, bất chấp Lộc liên tục năn nỉ, mặc kệ bà Tám hăm dọa, không cho phép nhưng Xuân vẫn ra đi. Lộc kiên trì chạy theo dọc đường để năn nỉ vợ, Xuân nói cô không thể tiếp tục sống trong căn nhà đó nữa, còn Lộc thì nói không sống nổi nếu thiếu mẹ con cô.